BẠN CÓ ĐANG LÀ THIỀN SINH ĐÚNG NGHĨA KHÔNG
BẠN CÓ ĐANG LÀ THIỀN SINH ĐÚNG NGHĨA KHÔNG?
Ngồi nghe bài ‘’ CỞi Bỏ Sự Trói Buộc ‘’ của Sư Ông Thích Nhất Hạnh https://www.youtube.com/watch?v=WNvXBOva96I&t=2874s làm cho tôi nhớ Làng Mai, nhớ tiếng chuông chánh niệm của Làng, và trong cuộc sống hiện tại này đây cần lắm những tiếng chuông chánh niệm hằng ngày như vậy, để nhắc nhỡ chúng ta quay về với hiện tại.
Bạn có đang thực hành chánh niệm trong mọi hoạt động của đời sống hằng ngày không? Khi vừa mỏ mắt, khi ngồi dậy bỏ chân khỏi giường? Khi bước đi, khi rửa mặt, bạn có ngồi thiền mỗi buổi sáng không? Có chánh niệm khi lái xe đến cơ quan không? Trong một ngày thì bạn chánh niệm được bao nhiêu lần và mỗi lần được mấy phút, hay bao lâu?
Tâm bạn có phản ứng với những gì xảy ra xung quanh không? Khi ai đó nói những câu không đúng ý của mình hay cmt vào face những lời lẽ không hay thì tâm bạn lúc đó như thế nào? Hãy nhìn xem nó có phản ứng ngay lại không? Hay nó phản ứng rồi bạn kịp chánh niệm và hướng nó quay vào trong? Hay bạn có khả năng nhìn những sự việc đó với tâm chánh niệm, hoàn toàn tĩnh lặng, chỉ hay biết ghi nhận đơn thuần thôi. Hay nó sân lên và phản ứng ngay lại, hãy thường xuyên kiểm tra xem bạn có đang thực hành không?
Nhiều người đi thiền, nhiều người chụp hình với nhiều thiền sư, nhiều người post lịch học phật pháp, khóa thiền, cũng rất nhiều người thuộc lòng các lý thuyết suôn về Phật giáo, nhiều người hay post Kinh Tăng Chi Bộ…v..v.. đại khái các kiểu, NHƯNG lại không có nhiều người thực hành chánh niệm. Vẫn là mang cái tập khí nhiều đời đó vào trong sự tu tập, vẫn biện luận, bào chữa cho chính mình, sợ bản ngã nói đói, cho nên không có dám làm ngược lại thói quen thường ngày của tâm, tâm nó là bà nội của mình đó, cho nên nó kêu gì mình làm đó à, không có dám cãi
Ai cũng nói mình là thiền sinh, mình đang tu tập, Giới Định Tuệ. Nếu Giới không tốt, thì có định tuệ được không? PHẢI, tôi đã nhìn thấy, thấy một người bạn đạo của tôi đã đi quá xa rồi, càng ngày càng xa con đường trung đạo, nhưng tôi lại không thể nhắn tin hay gặp mặt nói, chị ơi, không có một thiền sinh nào post ảnh như vậy lên face cả, vì tấm ảnh không kín đáo và để lộ vòng một đó nó sẽ dấy tâm tham, kích thích lòng ham muốn của rất nhiều người, chúng ta đã nguyện :
Ý thức được những khổ đau do thói tà dâm gây ra, con nguyện thực tập theo tinh thần trách nhiệm để giúp bảo hộ tiết hạnh và sự an toàn của mọi người, mọi gia đình và xã hội. Con biết tình dục và tình yêu là hai cái khác nhau. Những liên hệ tình dục do sự thèm khát gây nên luôn mang tới những hệ lụy, đổ vỡ cho con và cho kẻ khác. Con nguyện không ăn nằm với bất cứ ai nếu không có tình yêu đích thực và những cam kết chính thức lâu dài. Con sẽ làm mọi cách để bảo vệ trẻ em, không cho nạn tà dâm tiếp tục gây nên sự đổ vỡ của các gia đình và của đời sống đôi lứa. Con nguyện học hỏi những phương pháp thích ứng để chăm sóc năng lượng tình dục trong con, để thấy được sự thực thân tâm nhất như và nguyện nuôi lớn các đức Từ, Bi, Hỷ và Xả, tức là những yếu tố căn bản của một tình yêu thương đích thực, làm tăng trưởng hạnh phúc của con và của người khác. Con biết thực tập Tứ vô lượng tâm, con sẽ được tiếp tục đẹp đẽ và hạnh phúc trong tương lai.
Vậy thì post những tấm ảnh như thế có đang kích thích lòng ham muốn của người khác lên không? Hành động đó có đang bảo vệ trẻ em chống lại nạn xâm hại tình dục ở trẻ em không? Hay nó đang ngấm ngầm làm tăng trưởng lòng ham muốn lên?
Nhiều bài viết những lời lẽ đều hướng đến việc dấy tâm tham của mọi người lên, hướng ra bên ngoài, tiếp tục vun bôi cho những cái không có thật. Tôi từng thấy face của một người anh bạn đạo, anh ấy post hình mình mang chai rượu tây đi đỗ, bây giờ tôi cũng thấy một người bạn đạo post hình cầm ly rượu lên uống, trong khi chúng ta cũng đã nguyện :
Ý thức được những khổ đau do sự tiêu thụ thiếu chánh niệm gây nên, con nguyện học hỏi cách chuyển hóa thân tâm, nuôi dưỡng sức khỏe cơ thể và tâm hồn bằng cách thực tập chánh niệm trong việc ăn uống và tiêu thụ. Con nguyện nhìn sâu vào bốn loại thực phẩm là đoàn thực, xúc thực, tư niệm thực và thức thực để tránh tiêu thụ những thực phẩm độc hại. Con nguyện không uống rượu, không sử dụng các chất ma túy, không ăn uống hoặc tiêu thụ bất cứ một sản phầm nào có độc tố, trong đó có mạng lưới toàn cầu, ca nhạc, phim ảnh, truyền thanh, truyền hình, sách báo, bài bạc và chuyện trò. Con nguyện thực tập thường xuyên trở về với giây phút hiện tại để tiếp xúc với những gì tươi mát, có khả năng nuôi dưỡng và trị liệu trong con và xung quanh con mà không để cho tiếc nuối và ưu sầu kéo con trở về quá khứ; không để lo lắng và sợ hãi kéo con đi về tương lai. Con nguyện không tiêu thụ chỉ để khỏa lấp sự khổ đau, cô đơn và lo lắng trong con. Con nguyện nhìn sâu vào tự tính tương quan, tương duyên của vạn vật để học tiêu thụ như thế nào mà duy trì được an vui trong thân tâm con, trong xã hội và trong môi trường sống.
Vậy thì những hình ảnh đó nó đang cổ vũ hay đang đi đúng lời nguyện và thực hành theo 5 giới? Hỏi liệu một người đang gieo rắc cái nhân là tăng trưởng tâm tham, si của người khác lên, thì có cái quả là tham nó giảm được không? Chúng ta hành thiền là để giảm trừ tham, sân, si, nhưng cuối cùng lại quay sang vun bồi cho nó.
Tôi từng viết một bài về NHỮNG KẺ NGHIỆN ĐAU KHỔ, đúng là nghiện thật, chúng ta cứ thích lao vào, tiền, tình yêu, được tôn trọng, là những thứ mà cả đời con người chạy theo nó, nếu chạy theo nó là theo đến xuống nấm mồ luôn ấy, khi đó vẫn chưa xong. Nhưng khổ nỗi nó không phải là con đường đi đến tiền, tình yêu hay được tôn trọng, con đường đi đến 3 thứ này chỉ có một con đường duy nhất thôi, đó là chánh niệm, chánh niệm, không có chánh niệm, không có trí tuệ, thì đừng nghĩ đến việc hiểu biết về nghiệp và chuyển nghiệp, không có chánh niệm chúng ta sẽ chỉ là những kẻ hóa điên, hóa dại suốt ngày chạy lăng xăng.
Ngài U Jotika nói ; ‘’ Bận rộn là con đường dẫn đến khùng điên. ‘’ Đủ rồi, bạn đã hạy bao nhiêu năm đó chưa đủ sao? Bạn còn cần thêm đau khổ à? Nếu biết sống tri túc, ngưng ngay cái việc cung cấp thức ăn cho bản ngã đi, thì bạn sẽ không phải khổ sở như vậy. Có buồn cười không cơ chứ, khi mà họ vừa lao vào, vừa chạy và vừa nói khổ lắm Nhi ơi, không có hạnh phúc, vì tham quá, nói xong họ lại tiếp tục chạy, lao vào và laị nói khổ lắm, không có hạnh phúc, rồi lại tiếp tục lao vào khổ. Hạnh phúc là an trú trong hiện tại đó, hạnh phúc ngay đi, sao khôn chịu hạnh phúc mà cứ lao vào tương lai , sống với quá khứ hoài vậy?
Có một tập phim mà họ cứ đóng đi đóng lại hoài thế? Cũng đừng nói vói tôi là vì có nỗi sợ, là một thiền sinh thực sự thì người đó sẽ biết phải làm gì với nỗi sợ, chứ không phải diện cớ là nỗi sợ để tiếp tục bao che cho tâm tham. Là một thiên sinh đúng nghĩa chúng ta không thể để cho phép tâm tham nó dẫn dắt lặp đi lặp lại hoài như thế được, phải kiên quyết, phải chiến đấu với nó, không thể cứ để nó túm cổ dẫn đi mãi như thế được, nếu không thì cũng là thiền sinh, nhưng là thiền sinh, sinh thêm tham, sân, si.
Ps/ Bài viết này tôi viết mục đích để thức tỉnh thiền sinh là tôi đây và những người đang như vậy và cũng thành thật can đảm thừa nhận mình như vậy ( vì nếu không tâm nó sẽ lại túm cổ mình đi cung cấp thức ăn cho bản ngã ) . Bài viết này không nhằm chỉ trích hay phán xét một ai, nên tôi không hoan hỷ chào đón những người dùng tâm sân, hay phán xét, phân tích người khác, cmt vào đây.
Hanh Nhi Vo